Tôi đã học và làm được gì sau 2 năm làm lập trình viên?



- Xin bắt đầu câu chuyện từ lúc tôi mới vừa tốt nghiệp đại học. Đối với một sinh viên mới ra trường ở thời điểm đó, một việc làm đối với tôi là ưu tiên hàng đầu. Chúng tôi tốt nghiệp tháng 9 nhưng mãi tháng 10 tôi mới đi làm vì tôi còn bận làm 1 project môn học ở Aptech. Khi biết tin những đứa bạn trong lớp đứa thì làm ở ELCA, đứa ở TMA, toàn những công ty tên tuổi tôi không khỏi ghen tị. Tôi quyết định xin việc bằng cách broadcasting CVs :D. Công ty PSV từ chối ngay từ vòng đơn xin việc, 1 công ti khác gọi phỏng vấn nhưng cuối cùng tôi cũng bị từ chối. Và tôi nhớ ngày đầu tiên vào phỏng vấn ở công ty DataDesign Vietnam, anh đã hỏi tôi rằng: "kế hoạch 2 năm nữa của em là gì?". Mãi đến bây giờ tôi mới có thể trả lời câu hỏi đó 1 cách chính xác và thật lòng được, thật đáng tiếc thời điểm này là những ngày cuối cùng của tôi ở DataDesign Vietnam (DDV).

I/ Bạn bè và đồng nghiệp cũ của tôi đều đã có những thành công nhất định.

- Hơn 2 năm 8 tháng làm việc ở đây, tôi luôn coi đó là ngôi nhà thứ hai của mình. Thỉnh thoảng có những đồng nghiệp bận không thể cùng ăn tối với công ty, tôi thường nói đùa rằng các người ấy không coi trọng đồng nghiệp của mình. Tôi nói rằng chúng ta dành hơn 8h mỗi ngày ở công ty thì so với bạn bè ai quan trọng hơn nào :D. Trong suốt thời gian ở DDV, đã có những người bạn trong công ty ra đi, người thì tìm cơ hội ở một nơi khác, thậm chí chuyển hẳn ngành nghề. Những người bạn ấy hiện giờ đều có việc làm tốt trong những công ty tốt và lương cao hơn tôi khá nhiều, tôi nghĩ rằng điều đó chưa quan trọng lắm với tôi vì cái tôi cần trong giai đoạn này là kiến thức và kinh nghiệm, cái tôi biết tôi có thể học được rất nhiều ở anh Nam và ở DDV. Cứ mỗi lần có người trong công ty ra đi là tôi lại cảm thấy tiếc. Các bạn biết đấy, công ty của chúng tôi chỉ khoảng trên dưới 10 người nên mỗi khi có sự thay đổi nhân sự thì như là có 1 sự xáo trộn ghê gớm trong những người còn lại. Chúng tôi không chỉ coi nhau như đồng nghiệp mà còn là anh em. Tôi cảm thấy rất tiếc cho một số bạn nữ khi quyết định chuyển đổi công việc từ lập trình sang tester. Các bạn ấy nói với tôi là làm lập trình mệt óc quá, chuyển sang làm test hoặc làm database cho khoẻ, lương cũng cao. Tôi biết trong lớp tôi có một số bạn thậm chí đi làm công việc không liên quan gì đến lập trình mặc dù tốt nghiệp khoa CNTT. Mà có khi đó chỉ là suy nghĩ chủ quan của tôi, rõ ràng có ngươì làm DB Administrator lương cao quá trời đó chứ, mục tiêu chính của việc đi làm không phải vì lương cao và có nhiều tiền thì là gì?


- Ở giai đoạn mới đi làm đó tôi thực sự cảm thấy rất thích, vừa có tiền lương vừa có thể thoải mái làm những việc mình muốn. Tôi đã dành khá nhiều thời gian cho Counter Strike và đã dành được một số chiến thắng nhất định. Tôi say sưa tận hưởng khoảng thời gian tự do đó và chưa hề nghĩ đến tương lai của mình, những cái mà đáng lẽ tôi phải nghĩ đến từ 5 năm trước. Từ những biến động ở công ty, tôi bắt đầu băn khoăn và suy nghĩ về mục tiêu đời mình. Đơn giản thôi đó là có tiền mua nhà, sắm vợ và có con ngoan. Từ thời học đại học, mối lần đi ngang qua SSP trên đường Trương Định, tôi thường nói với bạn mình rằng: "mơ ước của tao là sau này tốt nghiệp vào làm ở SSP, và khi có con sẽ gửi nó ở mấy cái nhà trẻ cạnh SSP để tiện đưa đón". Đến lúc này tôi đã làm được một nữa rồi hehe. Xin quay lại những băn khoăn của tôi, có lúc tôi tự hỏi những kĩ thuật và kinh nghiệm làm việc tôi học được ở DataDesign có thực sự là hay không, các công ty khác có những quy trình, những công nghệ gì hay mà mình không biết không? Sau 1 năm làm việc thì những đứa bạn cùng lớp tụi nó làm việc như thế nào, tụi nó học được gì hay không? Thế là tôi dành thời gian rỗi giữa những giai đoạn maintain project để điều tra những đứa tôi quen. Tất nhiên là qua YIM rồi, tôi có thói quen là không mở YIM khi đang code vì tôi cho rằng chat khi làm việc không thể có hiệu quả cao được, tôi luôn tuân thủ và tự hào vì điều đó. Trước tiên tôi hỏi những đứa rất giỏi mà tôi biết ở thời học ĐH, tôi luôn ngưỡng mộ tụi nó vì tụi nó vừa giỏi vừa siêng, còn tôi thì thường lười và không giỏi cũng chẳng dở, cứ bình bình .

- Tính dạo này mày ra sao, bên cty mày làm việc có quy trình gì đặc biệt ko, có công nghệ gì hay hay không?
- Thanh, đi Anh sao rồi mày? giờ làm ở đâu, cty mày có công nghệ, quy trình gì hay không?
- .....
- .....

- Đó là những đứa tồi biết, thậm chí tôi còn định làm 1 cái survey để hỏi tất cả những đứa học cùng lớp nhưng rồi lại thôi. Thật đáng tiếc vì lúc ấy chưa thấm được chân lý: "Việc gì có thể để được ngày mai thì chớ để vào ngày hôm kia". Dù sao thì tôi cũng nắm được một số thông tin thú vị, những gì tôi biết và học được cũng tàm tạm vì nếu tôi đang làm ở một số công ty khác thì có thể đến giờ tôi chẳng học được gì cả. Những thứ tôi biết được đến giờ rất bình thường mà tôi nghĩ một người chịu tìm tòi đều có thể biết được, người ấy chính là anh, anh biết được những điều đó khi còn là sinh viên Bách Khoa, nhìn lại mình tôi nhiều lần cảm thấy xấu hổ, cả đời chưa biết học bổng là cái gì .


II/ Tôi tự nhìn lại mình.


- Tự nhìn lại mình là một việc nên làm, ít nhất mỗi 1 quý nên làm một lần nếu có thể. Có quá nhiều thứ tôi chưa làm được mặc dù đã dự định rất lâu. Sau 2 năm, tôi vẫn chưa đạt được thành tựu nào đáng kể, tôi từng dự định đi học cao học CNTT sau khi đi làm được 2 năm vì có 1 thấy đã nói với tôi rằng khi các bạn đi làm một thời gian rồi quay lại học cao học thì kinh nghiệm làm việc sẽ hỗ trợ cho việc học của các bạn rất nhiều. Tôi đã làm theo lời thầy nói khi vừa tốt nghiệp nhưng bây giờ tôi đã đổi ý. Có đi học tôi sẽ không học lên cao về CNTT. Nếu có một ai sau khi đi làm 2 năm mà vẫn giữ ý định học lên cao về chuyên ngành CNTT (ở Việt Nam) thì hãy giúp tôi biết vì sao tôi nên làm như vậy.

- Có một số đứa bạn của tôi đã đi Anh, đi Pháp, đi Nhật, có đứa thời điểm này đã có bằng Thạc Sĩ trong nước cũng có, nước ngoài cũng có, còn tôi thì nắm trong tay bằng cử nhân VN loại khá. Đáng buồn thật. Có đứa đã có vợ ê hề, chuẩn bị có con, còn tôi chỉ mới có ... ngươì yêu hĩ hĩ . Thậm chí tôi chưa từng nghĩ đến việc khi nào sẽ lập gia đình đơn giản vì chúng tôi còn trẻ, khi nào thấy muốn chồng muốn vợ thì về thưa chuyện với phụ huynh là được. Suy nghĩ đấy thật đơn giản và đối với 1 số phụ huynh thì không thể chấp nhận được. Tôi không thể chỉ sống cho tôi mà còn vì cha mẹ và vì những người khác nữa. Đến giờ tôi vẫn đau đầu vì chưa biết phải nói chuyện thế nào cho khỏi vô duyên vì tôi vốn không khéo trong khoản ăn nói.


- Nhiều lúc tôi so sánh lương bổng của mình với những đứa khác ra trường cùng năm. Mức lương không thấp nhưng cũng chẳng cao, nói chung đều thấp hơn hoặc bằng những đứa tôi biết. Nếu tiếp tục làm coder bình thường thì bao giờ mới giàu được nhẩy, tôi luôn tự hỏi mình câu hỏi đó.

III/ Và thấy những điều tồi tệ nhất.



- Có khi nào bạn nghĩ rằng 10 năm nữa bạn như thế nào không. Tôi bắt đầu nghĩ đến điều đó khi hằng ngày ngồi code. Năm nay 26 tuổi rồi, có lẽ 2 đến 3 năm nữa tôi sẽ lập gia đình. Ai bảo sớm cũng được nhưng đó là điều tôi sẽ làm. Đến lúc đó thì sẽ sao nhẩy, muốn lập gia đình thì phải có nhà cửa để rước dâu chứ, nhà cửa lụp xụp thì mất mặt lắm. Với mức lương vài trăm USD hiện nay thì 2 năm nữa không thể mua nhà hay sửa nhà được, bắt buộc phải vay ngân hàng. Lãi xuất ngân hàng với mức lạm phát như hiện nay thì thật là thảm họa, nợ nần chồng chất, vợ con nheo nhóc, mỗi lần nghĩ tới thật đau đầu.

- Làm lập trình mãi có vẽ cũng không ổn, ngồi nhiều ít vận động nên bụng tôi đã to nay lại càng bự. Chế độ ăn uống ở nhà tôi càng không ổn, rất nhiều món chiên xào thì thế nào cũng dính tiểu đường loại 2. Tôi không muốn cuộc đời mình kết thúc như vậy, chưa kể có người nói mình làm IT thì gõ bàn phím nhiều thế nào cũng bị bệnh tim. Không ổn chút nào. Kể từ ngày làm ở DDV, tôi ngồi gần 2 cái máy điều hòa và liên tục hắt hơi, tôi thấy làm cái nghề này hại sức khỏe quá, chưa kể đến ngồi nhiều trước monitor CRT có khi không sinh được con, rồi hại mắt hại mông hại cột sống đủ cả.

IV/ Nhưng liệu tương lai tôi có ảm đạm như vậy không?


- Tôi đã học được nhiều thứ ở anh, sự bình tĩnh, cẩn thận trong suy nghĩ và ứng xử. Anh khá là cẩn thận, cẩn thận tới lúc làm tôi bực mình vì có khi anh dành thời gian rất lâu quyết định một vấn đề. Suy cho cùng đó là một tính tốt, tôi đã học nhưng chưa áp dụng tốt, có lẽ phải phun nước bọt 7 lần trước khi nói và phát biểu :D. Rất có thể tôi sẽ đang chơi game, đang làm những chuyện linh tinh vô bổ nếu cách đây 2 năm tôi được nhận ở công ty khác. Làm việc ở DDV là một điều may mắn nhất của tôi, ở đây tôi đã học được cách để suy nghĩ và lắng nghe. Tôi đã biết thế nào là giao tiếp hiệu quả trong công việc và trong cuộc sống. Từ thuở sơ khai hình thức giao tiếp của loài người là bằng miệng nói, tai nghe thế thì tại sao mình không theo cách tự nhiên và rất nhanh đó trong công việc hằng ngày. Nhiều đồng nghiệp của tôi rất thích dùng Instance Messenger để trao đổi , hi vọng họ chịu thay đổi khi đọc bài viết này của tôi. Tôi cũng tự hỏi rằng sao anh hơn mình có 1 tuổi mà lại có vốn sống và suy nghĩ như vậy, và tôi biết anh đã đọc rất nhiêù sách. Thói quen đọc sách của anh có từ hồi học phổ thông. Từ nhỏ tôi ít có cơ hội đọc nhiều sách, những sách tôi từng đọc chỉ là tiểu thuyết của chị tôi, tôi chưa từng nghĩ đến là có những cuốn sách dạy làm người và rèn luyện bản thân. Chính anh là người khơi cho tôi những điều đó. Tôi đọc vẫn chưa nhiều, nhưng sau mỗi cuốn sách đọc được là tôi biết thêm rằng tôi cần phải đọc thêm nhiều nữa nếu không muốn bị dốt. Các bạn có thấy chuyện tôi kể ở đây buồn cười không, ai cũng biết đọc sách là có lợi, tôi cũng biết thế nhưng chẳng hiểu sao mãi đến giờ tôi mới chịu làm. Có lẽ ta đã dành quá nhiều thời gian cho những việc không cần thiết.

- Tự phát triển bản thân là những gì anh dạy tôi qua những seminar ngắn gọn dể hiểu và thực tế. Tôi đã biết được mình không già nhưng cũng chẳng còn trẻ, đã đến lúc làm việc vì tương lai của mình chứ không phải vì tiền hay vì yêu thích. Anh có nói rằng mức lương anh mơ ước là 1$/ tháng. Các bạn có biết vì sao không? Vì với mức lương đó bạn không còn làm việc vì tiền nữa, bạn đang làm việc vì yêu thích, có gì hạnh phúc bằng được làm việc mình yêu thích không? Với mức lương hiện nay của tôi, tuy không cao nhưng ngẫm nghĩ lại vẫn còn hạnh phúc hơn rất nhiều người lao động cực khổ khác. Những công nhân dệt may chỗ ba tôi làm với mức lương 2 triệu 1 tháng họ phải đối phó với cơm áo gạo tiền hằng ngày. Những người bạn làm ở những ngành nghề khác họ vẫn sống tốt với mức lương thấp hơn tôi đấy thôi, có ai phải chết đâu, có ai không cưới được vợ đâu? Tất nhiên là tham vọng mỗi người là vô tận, ở mức lương cao hơn bạn vẫn sẽ thấy không hài lòng. Về vấn đề nhà cửa, tôi thấy mình vẫn rất hạnh phúc khi có nhà ở gần trung tâm thành phố, nhà nhỏ thôi nhưng nếu sửa chữa lại thì có thể đủ cho một gia đình nhỏ. Một số người bạn của tôi tuy lập gia đình rồi nhưng vẫn phải sống trong những căn nhà thuê chật hẹp ở chung vơí anh chị em, thậm chí cha mẹ, chẳng còn gì là riêng tư cả .

- Ngoài những điều tôi thấm từ anh, tôi còn được truyền cảm hứng để đầu tư và tìm hiểu về đầu tư. Đến lúc này tôi cho rằng đầu tư chứng khoán là một kênh tốt để làm giàu, tại sao mình không đầu tư nhẩy? Tôi đã đọc và tìm hiểu và đã thua lỗ khoảng 45%, hê hê coi như bỏ tiền học chứng khoán. Mới đầu tư cũng như chơi bài tiến lên vậy, nếu thắng thì tự nhiên có tiền, còn nếu thua thì coi như bỏ tiền ra giải trí. Tuy nhiên tôi cho rằng chịu tìm hiểu thì sẽ đến lúc tôi thành công, tôi chưa bao giờ có niềm tin mãnh liệt như bây giờ.

- Tôi luôn đánh giá cao mình ở tính nghiêm túc và nhiệt tình trong công việc. Và tôi nghĩ rằng những phẩm chất này sẽ giúp tôi chứng tỏ được khả năng của mình ở bất cứ đâu. Tôi thấy rằng mình không thông minh nhưng được cái nhanh nhạy và chịu tìm tòi, tôi tin rằng tôi sẽ tìm được những thành tựu của mình ở môi trường mới. Như vậy sau hai năm tôi tự thấy rằng mình đã học được nhiều điều để thay đổi bản thân và đó là điều tôi thấy quý giá nhất mà tôi học được trong thời gian ở DDV. Trong số những điều tôi thay đổi được thì bỏ chơi game là một trong những quyết định khó khăn mà tôi đã làm được :D. Ở thời điểm đang viết những dòng này thì tôi chỉ còn 2 ngày ở DDV. Tôi đã quyết định rời công ty để tìm một cơ hội và môi trường khác. Thật đáng tiếc khi quyết định rời công ty trong thời điểm DDV khá cần tôi, nhưng những gì có thể làm lúc này là tôi xin lỗi. Tôi đã nghiệm được câu nói được nhắc ở trên: "Việc gì có thể để được ngày mai thì chớ để vào ngày hôm kia" và các bạn cũng nên như vậy. Tôi biết rằng mình sẽ tiếp tục học hỏi được nhiều thứ nêú vẫn làm ở đây, ít nhất về kinh nghiệm đầu tư hê hê. Tuy nhiên tôi thực sự muốn đổi sang một môi trường khác. Ở đó, tôi sẽ có thêm cơ hội để kiểm nghiệm những suy nghĩ của mình. Hi vọng tôi với anh sẽ có cơ hội làm việc chung với nhau trong tương lai, tại sao lại không nhỉ. Chúng tôi đã làm việc rất ăn ý và đã cùng công ty đi được một đoạn đường. Tôi chúc anh thành công và đạt được những hoài bão của mình.


V/ Lời kết.
- Riêng về phần mình, tôi đã rất đắn đo xem có nên viết những điều trên hay không, tôi vốn chỉ quen viết những bài ngắn và dưới dạng gạch đầu dòng. Tuy nhiên tôi cũng mới học được 1 điều rằng tập thói quen viết lách cũng là một cách để rèn luyện trí não và một cách để trình bày ý tưởng cho tốt. Tương lai vẫn đang rộng mở đối với mỗi chúng ta, cuộc sống vẫn còn nhiều điều tươi đẹp mà chúng ta chưa khám phá, hãy dành thời gian đi du lịch, đọc sách và quan tâm tới người thân, tất nhiên là tập thể dục nữa nhé.Tôi tin rằng hạnh phúc sẽ mỉm cười với những ai có quyết tâm và lòng kiên nhẫn, một vĩ nhân nào đó đã nói rằng :"Tôi không thể kéo dài cuộc đời tôi nên tôi làm cho nó tốt hơn". Tôi đang cố làm cho nó tốt hơn theo cách riêng của mình đấy : "Work like you don't need money, dance like no one looks at you and love like you have never been hurt!"




(Một buổi tối chủ nhật nóng nực cuối tháng 4/2008)

Posted in Labels: |

14 comments:

  1. Anonymous Says:

    Hihi, cu Thoại viết dài và hay ra phết!

  2. Hung Dinh Says:

    Em đọc bài của anh thấy rất hay.
    Có lẽ từ mai em cũng sẽ bỏ Y!M khi đang làm việc. :D
    Cám ơn anh.

  3. Nam Says:

    Lâu rồi mới gặp a.Th. Hy vọng sẽ có ngày làm việc cùng a, được học từ a. :D

    Chúc a đầu tư thành công hehe

  4. Hieu Le Says: This comment has been removed by the author.
  5. locatus Says:

    Cám ơn những lời chia sẻ của anh :D

  6. Anonymous Says:

    em vô tình lạc vào đây khi search trên google , cái Vstudio với background màu đen giống như của em. Rồi em thấy anh học ở KHTN giống em, bài a viết share thật đấy. Đọc đến bài này sao thấy nãn quá..... em đang làm những project cuối cùng của đời svien CNTT KHTN.... sự háo hức đi làm bỗng dưng vụt tắt... có lẽ em cần phải suy nghĩ về tương lai của mình.... thanks a đã chia sẽ....

  7. Anonymous Says:

    cho len blog cai nha ban Thoai. blog cua minh` na : 360.yahoo.com/conanctk,thanks truoc nhe

  8. Anonymous Says:

    Mình vô tình lạc vô đây khi đang search WCF hehe. Cám ơn sự chia sẽ kinh nghiệm quí báu của bạn.

  9. Smile Says:

    Mình vô tình biết được blog của Thoại,mình cũng là một lập trình viên và cũng đã đi làm được 2 năm rồi. Có những điểm trùng hợp giống nhau đến lạ. Chúc Thoại luôn vui.

  10. Anonymous Says:

    Cảm ơn anh vì bài viết này .Những gì anh viết cũng có nhiều điểm chung với suy nghĩ và tâm trạng của bản thân em sau khi đã đi làm được gần 1 năm

  11. Đình Chính Says:

    Những điều anh nói thật đúng với những thắc mắc của tụi em.Nghe anh nói mà em chẳng muốn có ý định ra làm nữa.Cao đẳng như tụi em không biết ra có đất để đứng không nữa.(Em học KHTN hệ cao đẳng cntt).Chắc phải cố gắng học tiếp lên thôi.Chúc anh luôn vui.

  12. neon candy Says:

    ;)) a viết hay wa. e đang tìm tài liệu lập trình.net mà đọc được blog của a làm muộn cả giờ đi học :d

  13. Trananhbn Says:

    Đang kiếm .net lạc vào đọc thấy hay nên đọc đến hết. Cũng CNTT ra mà bây giờ đi làm designer, quảng cáo. Lập trình coi như bỏ xó hết rồi. Cũng may là có chút mỹ thuật, không cũng chết đói...

  14. Unknown Says:

    Khoai to không lo chết đói ;)

rss
 

About Me

Place I've live
Near Bossley Park, Sydney, NSW, Australia
Place I've work
  • Freelancer (from 06/2010 to present)
  • Harvey Nash (from 05/2008 to 06/2010)
  • DataDesign Vietnam (10/2005 to 04/2008)
Place I've studied
  • University of Natural Science (Bachelor of Science HoChiMinh City Vietnam From 2001 to 2005)
  • Le Hong Phong High School (HoChiMinh City Vietnam From 1997 to 2000)